Một ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cần thần thân tín của mình. Vua bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để đeo trong ngày lễ và ta cho ông sáu tháng để tìm chiếc vòng đó".
Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy phải có gì đặc biệt?".
Nhà vua đáp: "Nó có những sức mạnh kỳ diệu. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn nhìn vào nó sẽ thấy vui". Vua Salomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.
Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.
Vào đêm trước ngày lễ, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi: "Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng ngời một nụ cười.
Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mùa lễ hội. "Nào, ông bạn của ta - vua Salomon hỏi - ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa?". Tất cả cận thần có mặt đều cười lớn và cả chính vua Salomon cũng cười.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây, thưa đức vua". Khi vua Salomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc vòng đó có khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi".
Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó ông cũng chỉ là cát bụi...
(Sưu tầm)
Tuesday, December 29, 2009
Thursday, December 24, 2009
Mình làm Ông già Noel...:">
Giáng sinh đến rồi, chúc mọi người giáng sinh an lành và hạnh phúc!!!
Một một phút "bối rối" và "hbt" mình quyết định làm một ông già Noel đáng yêu dễ thương nhảy 1 bài chúc giáng sinh, hehe. Kết quả đúng là ... thốt hem ra lời luôn! ( Đúng là một application dễ thương :P ).
Mình làm ông già Noel nè
Một một phút "bối rối" và "hbt" mình quyết định làm một ông già Noel đáng yêu dễ thương nhảy 1 bài chúc giáng sinh, hehe. Kết quả đúng là ... thốt hem ra lời luôn! ( Đúng là một application dễ thương :P ).
Mình làm ông già Noel nè
Thursday, December 17, 2009
Tuesday, December 15, 2009
Rì in sờ tôn....
3:20 AM...
Máy đã được cài tương đối hoàn chỉnh với đủ các chương trình cần thiết...ngoại trừ kavpersky. Ngày trước mà cài máy thể nào KAV cũng được xếp trong danh sách cài thứ 2 hay thứ 3 gì đó. Còn lần này hông dám nữa, một lần Kav bị lỗi mà tui phải cài lại máy trong tình trạng hông copy được gì. Kết quả một lượng không nhỏ dữ liệu quan trọng chỉ sau nút "f" 1 phát bay mất trơn...KAV bản 2009 chẳng biết bị gì nữa, rõ ràng mua cái key 1 năm, vậy mà giờ còn có 3 tháng sử dụng (vậy chi là hạn dùng của key chỉ có 6 tháng). Hức hức, tiếc tiền quá xá, òa òa...Lại thêm nó lỗi nữa chứ :-s kéo theo cái máy nó biểu tình, đình công, nghỉ việc. Haizzz....
Chủ nhật đi báo cáo, mở máy để sửa 1 nùi bugs thì phát hiện...Oh yeah...Nó có vấn đề nữa rồi...
Sau một ngày đêm down down, sửa sửa, cài cài...tui lại tiếp tục sự nghiệp cài máy cao cả....Òa òa, thực ra thì cài lại máy chẳng có gì cả nếu như...Ờ, nói sao ta...Cái máy của tui nó hông có hợp tác cho lắm, thành ra đĩa để vào thì nó nhảy ra...Cài 1 hệ điều hành windows thôi cũng phải cài đi cài lại 3, 4 lần gì đó mới thành công...Hix, đúng là chán như con gián. Mất cả 1 ngày, 1 đêm chỉ để cài lại máy trong khi công việc thì càng ngày càng nhiều :-<
Mệt òi, giờ đi ngủ. Sáng mai (à không, lát nữa 7h còn đi khám "sức khẻo" ý nhầm "sức khỏe")
(:| (:| (:| (:|..........................
Máy đã được cài tương đối hoàn chỉnh với đủ các chương trình cần thiết...ngoại trừ kavpersky. Ngày trước mà cài máy thể nào KAV cũng được xếp trong danh sách cài thứ 2 hay thứ 3 gì đó. Còn lần này hông dám nữa, một lần Kav bị lỗi mà tui phải cài lại máy trong tình trạng hông copy được gì. Kết quả một lượng không nhỏ dữ liệu quan trọng chỉ sau nút "f" 1 phát bay mất trơn...KAV bản 2009 chẳng biết bị gì nữa, rõ ràng mua cái key 1 năm, vậy mà giờ còn có 3 tháng sử dụng (vậy chi là hạn dùng của key chỉ có 6 tháng). Hức hức, tiếc tiền quá xá, òa òa...Lại thêm nó lỗi nữa chứ :-s kéo theo cái máy nó biểu tình, đình công, nghỉ việc. Haizzz....
Chủ nhật đi báo cáo, mở máy để sửa 1 nùi bugs thì phát hiện...Oh yeah...Nó có vấn đề nữa rồi...
Sau một ngày đêm down down, sửa sửa, cài cài...tui lại tiếp tục sự nghiệp cài máy cao cả....Òa òa, thực ra thì cài lại máy chẳng có gì cả nếu như...Ờ, nói sao ta...Cái máy của tui nó hông có hợp tác cho lắm, thành ra đĩa để vào thì nó nhảy ra...Cài 1 hệ điều hành windows thôi cũng phải cài đi cài lại 3, 4 lần gì đó mới thành công...Hix, đúng là chán như con gián. Mất cả 1 ngày, 1 đêm chỉ để cài lại máy trong khi công việc thì càng ngày càng nhiều :-<
Mệt òi, giờ đi ngủ. Sáng mai (à không, lát nữa 7h còn đi khám "sức khẻo" ý nhầm "sức khỏe")
(:| (:| (:| (:|..........................
Wednesday, December 9, 2009
Tuesday, December 8, 2009
Copy & Paste
Có nhiều lúc thèm một mình mà khóc.
Không cần ai an ủi, vỗ về.
Cho nỗi buồn như là giọt nước.
Lăn xuống má, và trôi đi
Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc .
Quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình .
Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại .
Như là một nỗi tủi thân .
Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc .
Nhận ra mình khóc khác ngày xưa.
Những va đập in lên màu mắt .
Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua.
Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh .
Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin .
Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn .
Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình-không-còn-khóc-được.
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.
Một ngày ta chẳng còn là ta nữa.
Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Người có buồn bởi thay đổi trong ta.
Như mùa đông không bao giờ đến nữa.
Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.
Bất chợt một ngày em nhìn ta câm lặng
Em sẽ tin trong đáy mắt ta cười.
Với những mất mát nhiều hơn thế nữa.
Và cho dù....ai đó bỏ cuộc chơi
Ta không khóc như mùa đông không khóc.
Có ai mang những nỗi nhớ một thời.
Ta không khóc nghĩa là ta đã mất.
Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời....
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Lệ của người liệu có chảy hay thôi ?...
(Từ blog của bạn Oanh)
Không cần ai an ủi, vỗ về.
Cho nỗi buồn như là giọt nước.
Lăn xuống má, và trôi đi
Có nhiều lúc thèm gục đầu mà khóc .
Quên ngoài kia mưa cũng khóc như mình .
Những nỗi buồn đua nhau dồn chật lại .
Như là một nỗi tủi thân .
Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc .
Nhận ra mình khóc khác ngày xưa.
Những va đập in lên màu mắt .
Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua.
Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh .
Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin .
Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn .
Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình-không-còn-khóc-được.
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Lệ chẳng rơi trên những phím dương trần.
Một ngày ta chẳng còn là ta nữa.
Gom lá một thời thả rớt cả trời xuân.
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Người có buồn bởi thay đổi trong ta.
Như mùa đông không bao giờ đến nữa.
Ừ ....và ta sẽ chẳng khóc bao giờ.
Bất chợt một ngày em nhìn ta câm lặng
Em sẽ tin trong đáy mắt ta cười.
Với những mất mát nhiều hơn thế nữa.
Và cho dù....ai đó bỏ cuộc chơi
Ta không khóc như mùa đông không khóc.
Có ai mang những nỗi nhớ một thời.
Ta không khóc nghĩa là ta đã mất.
Trái tim yêu dự cảm giữa đường đời....
Bất chợt một ngày ta không còn biết khóc.
Lệ của người liệu có chảy hay thôi ?...
(Từ blog của bạn Oanh)
Wednesday, December 2, 2009
Bored!
I passed the test
I passed the first interview
I read carefully everything at the second interview
Suddenly i can't find out the best decision at this time
And now i am getting bored...My future now depends on my decision...I wish i could share this feeling with one person, but i can't. I need some helpful advices from him, but it's really hard to ask for help...
I don't know exactly what had happened to me. I just feel so strange when i talk or chat to him.
...
I passed the first interview
I read carefully everything at the second interview
Suddenly i can't find out the best decision at this time
And now i am getting bored...My future now depends on my decision...I wish i could share this feeling with one person, but i can't. I need some helpful advices from him, but it's really hard to ask for help...
I don't know exactly what had happened to me. I just feel so strange when i talk or chat to him.
...
Subscribe to:
Comments (Atom)