Sẽ không là quá muộn với tôi khi đến giờ mới nhận thức được giá trị của câu nói "Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi" phải không nhỉ!
Cuộc sống đúng là có những thứ mất đi thì chẳng thể nào lấy lại được nữa. Thời gian trôi qua rồi thì không ai hay thế lực nào có thể làm nó quay trở lại, lời nói khi đã thốt ra thì nó cũng đã tác động đến người đối diện rồi, có muốn lấy lại cũng không còn kịp. Thỉnh thoảng tôi hay tự hỏi bản thân rằng tôi đã thực sự sống và tận hưởng cuộc sống ngay tại thời điểm nào đó hay chưa? Mà thường thì tôi cũng chẳng tìm được câu trả lời làm bản thân tôi hài lòng, chắc có lẽ do cách suy nghĩ của tôi thiếu chiều sâu. Hoặc là một cách nhìn lệch lạc nào đó cũng không chừng, chỉ biết tôi thường rơi vào trạng thái suy nghĩ, lo lắng, sợ những chuyện "không đâu". Nói là nó không đâu bởi vì thực chất chẳng ai để ý đến điều đó, chỉ có tôi tự suy nghĩ quá nhiều...
Dù gì đi nữa, thay đổi mình ngay từ bây giờ có lẽ sẽ tốt cho tôi. Cuộc sống xung quanh có rất nhiều điều đẹp đẽ mà tôi chưa cảm nhận được hết.
Tận hưởng một ngày đẹp trời chẳng hạn? Ngày hôm nay nắng, mưa, nóng hay lạnh hơn bình thường? Thay vì ngồi một góc trong phòng với chiếc máy tính khô khan thì hãy tự bước ra ngoài để tận hưởng cuộc sống tập nập đang diễn ra xung quanh. Những tòa nhà cao tầng với từng nhịp chân hối hả của nhân viên, mọi người trò chuyện, cười nói vui vẻ, tiếng trẻ con cười giòn tan trong nắng, muôn màu sắc của hoa, lá, cỏ cây hòa cùng ánh nắng vàng rực rỡ, lắng nghe những bản nhạc rộn ràng, âm thanh từ những hoạt động thường ngày chẳng hạn.... Ngày hôm nay như một món quà kỳ diệu, trôi qua thì chẳng bao giờ lấy lại được, hãy tận hưởng nó như tận hưởng niềm vui khi nhận được quà từ một ai đó. Thế mới biết, tôi thật hạnh phúc khi "được sống".
Tự cảm thấy hài lòng khi mình khỏe mạnh và lành lặn. Hôm nay tinh thần rất sảng khoái và minh mẫn, hạnh phúc biết bao vì điều đó. Bởi vì chỉ có những lúc ốm đau hay bệnh tật tôi mới thực sự nhận ra giá trị của sức khỏe của mình, một chiếc răng đau, một cơn nhức đầu hay một trận cảm cúm cũng làm cho biết bao chuyện phải đình trệ.
Tự vượt qua rắc rối của mình! Một ngày trôi qua thật tồi tệ với những chuyện không vui, bị phê bình, bị góp ý quá nhiều từ đại đến từng tiểu tiết. Thậm chí có lúc nghĩ rằng cả thế giới này đều quay lưng với tôi, rằng có lẽ tôi là đứa tệ nhất hành tinh...Bởi lẽ mọi thứ không theo như kết quả mà tôi mong muốn. Bình tĩnh để suy nghĩ lại thì điều đó cũng đúng thôi, khi một việc được làm không theo kế hoạch nhất định thì kết quả như vậy là phải rồi. Tôi sẽ tập cho mình thói quen ngừng than vãn, kể lể, và hối tiếc. Thay vào đó lên một kế hoạch rõ ràng cho tương lai của bản thân, từng thất bại, va vấp bản thân nó có những giá trị riêng...Nhìn lại nó không có nghĩa là giữ cảm giác tiếc nuối hay buồn phiền trong lòng, hãy xem đó như một kinh nghiệm, một bài học quý báu từ cuộc sống để sau này sống tốt hơn.
Phấn đấu để đạt được ước mơ của mình. Tôi không toàn mỹ, không ai trên thế giới này hoàn mỹ cả. Nhưng bằng sự cố gắng hết sức, thì tôi tin là tôi sẽ làm được điều mà tôi mong muốn. Điều đáng sợ nhất là không xác định được bản thân tôi cần, muốn cái gì nhất và không thực sự quyết tâm để đạt được điều đó mà thôi. Tôi đã từng có một quyết định sai lầm 4,5 năm về trước, điều này có thể sẽ ảnh hưởng đến tôi nhiều trong tương lai. Tuy nhiên, đó là con đường tôi chọn...Tôi sẽ phải tự mình đối mặt với hệ quả của nó. Hì hì, tuy nhiên từ giờ trở đi...tôi sẽ xác định rõ ràng từng bước đi của mình. Như Thầy tôi từng nói: " Mình làm bất cứ điều gì thì trước hết đó là vì bản thân mình, có cố che đậy rằng khi mình làm theo như vậy thì ba, mẹ, vợ, chồng...của mình sẽ vui thì chẳng qua đó chỉ là một cách nói mà thôi". Tôi hoàn toàn đồng ý như thế...Từ giờ trở đi, hãy cứ "tiến lên", chỉ cần mục tiêu rõ ràng, một kế hoạch cẩn thận, sự nghiêm khắc với chính tôi và một mục đích sống tốt thôi.
Monday, January 11, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment