Kết thúc học kỳ hai của năm tư, vậy là nhỏ chỉ còn một học kỳ làm luận văn nữa là kết thúc quãng đời sinh viên 4,5 năm. Nhanh thật, ngày nào còn chân ướt chân ráo, mặt nai tròn bước chân đến cái vùng thành thị người đông đất chật này. Mọi thứ cứ hối hả hối hả, giờ ngồi nghĩ lại cũng chẳng biết trong 4 năm qua mình đã làm được cái gì cho ra hồn nữa....Cảm giác lúc này sao ta? Trống rỗng ư? Không đúng. Bực bội ư? Cũng không, nhỏ bảo vệ thực tập trước hội đồng được 10 điểm mà, bực gì chứ! Chỉ là có chút thắc mắc, chút lo lắng, một cái cảm giác mông lung khó tả...Vui thì có vui đó, mà xen lẫn vào đó là nỗi lo lắng đằng sau kìa. Thầy nhỏ đặt niềm tin vào nhóm của nhỏ nhiều quá, điều này làm nhỏ áp lực, và đây là lần thứ hai nhỏ bị điều này. Ghét ghét ghét chết đi được, LuckyStar ơi là Luckystar, phải tập có niềm tin vào bản thân chứ trời. Đã đọc mấy lần quyển "I can do it" mà sao cứ hay mất bình tĩnh, mất tự tin vào khả năng của bản thân quá vậy, đúng là đáng phạt.
Hôm nay nhỏ tự phạt nhỏ không được xem phim Garfield mà phải đi ngủ sớm...Nguyên 1 tuần rồi thật là kinh khủng, cứ quần quật 2-3h sáng ngủ rồi 5-6h sáng dậy. Đuối y chang cá muối ( nói cho nó vần thôi à).Chứ cái kiểu so sánh này chỉ độc nhất mình nhỏ nghĩ ra thôi, hehe. Nhỏ cảm ơn Thầy, người đã cho nhỏ bài học đầu tiên về thế nào là thuyết trình, là báo cáo, là cách trả lời câu hỏi, cho dù bài học mà Thầy để lại cho nhỏ và 2 cô bạn cùng nhóm thật là kinh khủng, nhưng đó là một kinh nghiệm. Và nhờ vậy, giờ đây nhỏ lại có dịp gặp Thầy lần nữa, trong một đề tài to hơn, cái đề tài quyết định cả tương lai của nhỏ sau này. Những điều Thầy dạy lúc bấy giờ thật hữu ích biết bao nhiêu.
- "Thầy ơi, con xin cảm ơn Thầy rất nhiều"
Ngày hôm nay thật đẹp, gió vù vù mà hổng có mưa...Nhưng dù trời có đẹp thì nhỏ cũng buồn ngủ. Mà khi buồn ngủ thì tất nhiên là...chọn "post entry" và đi ngủ rồi. Chúc Luckystar ngủ ngon và có một giấc mơ đẹp.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment