Monday, June 29, 2009

Facebook

Từ ngày yahoo thông báo hông dùng 360 nữa. Cũng chán cái việc nhảy lên blog 360 mỗi ngày để viết blog rồi. Cũng hơi tiếc tiếc mấy entry nhảm nhảm, cùng mấy comments siêu ấn tượng của bạn bè, của ông sư phụ nhí nhảnh, của những anh chị khóa trên cực kỳ tốt bụng. Đúng là cái gì trên net cũng ảo là vậy, nhưng cảm giác nó gieo vào lòng người đâu có ảo đâu. Mình nhờ cái thế giới ảo này mà biết được nhiều anh chị khóa trên lắm, trong số đó có ông sư phụ của mình. Vậy là mình có 1 sư phụ, đúng nghĩa của 1 sư phụ, chỉ mình về kiến thức trên lớp, giải đáp thắc mắc khi mình gặp rắc rối, làm quân sư cho mình nữa...Nhưng thú thật là cũng có điều bất tiện, vì thực tế sư phụ hơn mình có 5 tuổi( chắc 6 thì chính xác hơn)vậy mà ra ngoài đời mình cũng quen cách xưng hô như thế ( sư phụ - con), đuối. Thầy hướng dẫn của mình là bạn học của sư phụ, trái đất này tròn vo như trái nho, vậy là nhóm mình được xưng hô loạn xạ, hehe. Mình và 2 nhỏ bạn gọi Thầy hướng dẫn là Thầy, xưng là em (bình thường), mình kêu sư phụ mình là Sư phụ, xưng là Con, nhỏ bạn thứ nhất kêu sư phụ mình là Cụ, cũng xưng con, đến nhỏ còn lại kêu sư phụ mình là Trò, xưng là Cô, một người bạn khác của Thầy cũng chỉ tụi mình nhiều trong nghiệp vụ bên ngân hàng thì tụi mình kêu là Anh, xưng là Tụi Em. Đấy là cái bất lợi của việc chuyển từ thế giới ảo sang thế giới thật, nghe buồn cười, nhưng lại có thật, và đó là cách nói chuyện của 3 đứa bọn mình hôm thứ 6 tuần rồi...

Nghe lời bạn bè, viết blog Google, anh Ngáo bảo bên này sẽ không mất bài, chỉ thấy có 1 cái bất lợi là cái gì bên này cũng public, hông biết cách nào chỉnh private hết, vì thế viết entry cũng hông được thoải mái như yahoo. Dạo này còn tham gia cả Facebook nữa (đúng là chưa ai rảnh như mình), cái ông Facebook đó chẳng biết có ma lực gì mà bạn bè ai ai cũng đổ xô vô đó, thậm chí có đứa ghiền tới nỗi thi đến là nhờ người đổi dùm cái pass để nó yên tâm học hành, riêng mình chẳng thấy có gì hấp dẫn ngoài mấy cái Quiz, với cái trò chơi Farming mà mình đang chơi. Cũng khá thú vị đó chứ ta, gieo một số hạt giống, canh chừng nhổ cỏ, bắt sâu, thu hoạch, đem bán, xong lại trồng một mùa vụ khác, đặc biệt là bạn bè trong list có thể canh me thả cỏ và trộm nông sản của người khác, nhưng coi chừng, hễ chủ trại mà tậu được con chó về là không khéo nó táp như chơi...Trò này khá hay, con chó khôn dễ sợ, mình trộm đồ thì nó táp mình, còn mình bắt sâu hay nhổ cỏ giúp chủ của nó thì nó ngoan ngoãn và hiền lành như búp bê vậy, hừhm, đó là lý do mình chăm chỉ ngày nào cũng hoàn thành 1 puzzle xếp hình để kiếm đủ tiền mua 1 con chó ngoan vậy về giữ nông trại...Túm lại nhận xét cho Facebook là ngoài trò chơi ra hổng khoái gì hết.

(Oài, mình gõ nãy giờ mỏi cả tay mà mấy cây ớt chưa thu hoạch được nữa, hixhix, còn 15p nữa mới hái quả được, ghét, đi nghe nhạc - thú vui tao nhã :D).

No comments:

Post a Comment