Có hàng tá hàng tá cảm giác xen lẫn trong nó lúc này.
Lần đầu tiên nó cảm nhận được sự quan tâm chân thành từ một người khác ba mẹ, em trai...khác sư phụ nó, khác luôn những đứa bạn thân ơi là thân của nó.
Lần đầu tiên nó chịu khó quan sát và phân tích cảm giác của 1 người nào đó nhiều đến thế.
Lần đầu tiên nó cảm thấy hoang mang vì những suy nghĩ và sự nghi ngờ lớn dần trong nó.
Đôi khi, nó nhận thấy có một cái gì đó không thật, một cái gì đó hời hợt, dỗi hờn...
Đôi khi, nó tự nghi ngờ cảm giác của chính bản thân nó...
Đôi khi, nó ước ao sao nó có đủ tỉnh táo và sáng suốt để phân tích từng chi tiết của những việc đã và đang diễn ra.
Hix....Nó ghét cái cảm giác hoang mang và không rõ ràng này quá đi mất :((:((
Sunday, April 18, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment