Bạn mình nó hay bảo mình là đứa khoái suy nghĩ sâu xa. Và phải công nhận là mình hay nghĩ ngợi nhiều thiệt đó, nhưng mình chẳng thấy có gì là xấu cả. Suy nghĩ nhiều một chút mình cảm thấy an tâm hơn, né được một số phiền phức mà một khi đã vô ý gây ra rồi thì chẳng cứu vãn được.
Nhưng có thể khẳng định là mình không phải là một kẻ quá rắc rối đến mức hắc ám. Mọi người còn bảo mình quá hiền. Ẹc, hiền theo cái kiểu ngơ ngơ thì có chứ mà hiền. Mình tin con người ai cũng tốt, vậy mà hết lần này đến lần khác mình lại mất lòng tin. Nội cái vụ nhà trọ, lắp net, tiền net hàng tháng thôi cũng đủ làm mình ngán đến tận cổ. Mỗi khi có ai chuyển vào đều rất lịch sự và tử tế lên phòng hỏi dùng chung đường net. Mình nhớ là chẳng làm khó dễ gì hết, thậm chí hai chị em còn phụ đi dây net dùm nữa mà. Vậy mà hàng tháng, nguyên cả 8 người xài net chỉ có mỗi mình là nữ, tháng nào cũng đều đều đi đóng net. Mấy ông con trai ở nhà trọ này không biết nói sao luôn, mà thôi, cái đó xem như đi tập thể dục để giảm cân, không tính. Vào net thì có tiếng, nhưng ra đi thì im lìm, cuối tháng thu tiền nhận được câu phán xanh rờn "Nó chuyển nhà tháng nay rồi em, tháng này phòng anh có 1(2) ngừơi dùng net à". Thế có nổi điên không chứ, mà mình đang sắp điên thiệt rồi đây này, ba lần rồi á :(( :(( :((
Làm như bực bội hay là buồn cái gì đó là sẽ liên tiếp nhau sao á, đi học thì trời mưa ầm ầm, đừơng ngập hơn nửa bánh xe. Mình thì mình ráng kìm ga, chạy số 1 cho nước đừng có bắn vào người khác, cũng khỏi văng ướt mình. Tự nhiên làm một cái ào, ướt nhẹp như chuột luôn. Ngó qua thấy người kia ăn mặc bảnh bao lắm nha, chạy xe tay ga đàng hoàng. Hết nói! Vào lớp học đụng thêm một số chuyện không vui nữa. Rõ chán, mình kể cho bạn mình nghe, thế là nó kêu mình kiếm chỗ nào đó viết ra cho thoải mái. Tội nghiệp cái blog, hễ mình vui thì nó cũng vui theo mà hễ mình buồn là nhiêu nó lãnh hết. Dù sao thì mi cũng không có khả năng biểu lộ cảm xúc để mà càm ràm, thôi ráng chịu vậy đi. Ráng theo lời nhỏ bạn vậy, mất nìêm tin ít ít sao đó tìm lại từ từ. Chứ còn hơn là tin một cách mù quáng rồi mất cái ào, sạch sành sanh không lấy lại được. Có lẽ mình nên "bớt hiền" đi một tý, hay nói đúng hơn là "khôn" ra thêm từ mấy bài học quỷ quái này.
P/S. Mình thực sự không muốn "Xuất bản bài đăng" thêm bất cứ bài nào có tựa là "Nói nhảm" nữa. Hy vọng tập 1 cũng là tập cuối :).
Monday, August 24, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment